Thứ Hai, 29 tháng 2, 2016

Một Đêm đáng sợ với cô sinh viên trong nhà nghỉ

Năm tôi 27 tuổi, tôi lấy vợ sau 1 năm tìm hiểu. Nhưng cưới về rồi tôi mới biết cô ấy mắc bệnh tim bẩm sinh. Bệnh của cô tắm trắng toàn thân ở đâu ấy không nặng lắm, vẫn có thể sinh hoạt và làm việc bình thường, miễn sao không bị xúc động mạnh và làm việc quá nặng.

Vì yêu cô ấy nên tôi không trách cô ấy giấu giếm việc mình bị bệnh, ngược lại, tôi rất tận tình chăm sóc vợ. Vì vợ tôi không hoạt động thể lực mạnh được, nên chuyện chăn gối của chúng tôi rất nhẹ nhàng, lãng mạn. Cũng chính vì thế nên chuyện vợ chồng của chúng tôi ngày càng trở nên nhạt nhẽo vào nhàm chán. Tôi thường phải lên mạng xem phim để tăng thêm cảm hứng rồi mới “gần gũi” vợ.Được vài tháng thì sự mới lạ này cũng dần cũ đi. Đặc biệt là đám bạn tôi khi ngồi nhậu với nhau “chém gió” tơi bời về khoản đó. Ai cũng khoe khoang vợ chiều, vợ chịu chơi. Mấy cậu chưa vợ thì cũng tự hào về chiến tích với nhiều cô. Có mỗi mình tôi chẳng có gì để kể và khi bị “điểm danh” thì chỉ cười ruồi.
Không phải tôi là đứa dễ bị bạn bè tác động, nhưng tôi là người có nhu cầu cao. Từ trong chính bản thân tôi cảm thấy nếu lấy một người vợ, người đó không thể thỏa mãn nhu cầu của mình được thì tình cảm gia đình rất dễ lung lay. Thực sự tôi thèm cái cảm giác được dâng trào, được mãnh liệt.
Vợ tôi cũng biết chuyện, cô ấy hỏi tôi có chán cô ấy không? Tôi vẫn an ủi vợ rằng tôi không sao, nhưng bản thân tôi có bao nhiêu chán ngán, tôi hiểu rất rõ.
Trong một lần nhậu xong, tôi tạm biệt đám bạn định đi về. Nhưng mấy cậu bạn liền khoác tay tôi đi tiếp tăng 2. Tại đây tôi đã quen được một em sinh viên năm cuối. Em làm phục vụ ở đây. Chỉ một tiếng đồng hồ ngồi tâm sự với nhau, em đã gật đầu đi với tôi. Tôi đã phản bội vợ và chúng tôi thuê một nhà nghỉ gần đó rồi qua đêm với nhau.

Trở về nhà, nhìn vợ cả đêm không ngủ chờ đợi, tôi cũng cảm thấy thật tội lỗi. Nhưng bản năng lại xui khiến tôi mong cang da mat ko phau thuat muốn gặp lại cô gái kia. Tôi nói dối vợ rằng tôi say quá nên ngủ tại nhà cậu bạn. Sau đó tôi đi thay quần áo và đi làm.
Những ngày sau đó, tôi lại hẹn gặp cô sinh tam trang toan than an toan o dau viên ấy. Vợ tôi không hề nghi ngờ gì tôi. Thật lòng thì tôi vẫn còn tình cang da mat bang phau thuat cảm dành cho vợ nên tôi không hề có ý định ly hôn. Tôi biết việc mình đang làm là sai trái, nhưng khi cô gái đó gọi điện, tôi chưa bao giờ từ chối.
Chúng tôi lén lút qua lại với nhau đến nay đã được hơn 3 tháng. Hàng tháng, tôi chu cấp cho cô sinh viên đó một khoản nhỏ. Tôi biết là ngoài tôi, có lẽ cô gái đó còn có vài người khách khác. Nhưng tôi không có tình cảm nên chỉ hành động theo cảm xúc mà tam trang toan than o dau hieu qua thôi vì thế mà tôi không ghen tuông. Mấy hôm trước, vợ tôi thủ thỉ với tôi là muốn mang bầu, muốn cho tôi một đứa con. Cô ấy nói rằng đã đi khám và bác sĩ nói nếu cẩn thận theo dõi chặt chẽ thì vẫn có thể sinh con. Biết nỗi lòng của vợ, tôi rất cảm động, trong lòng bỗng chốc dâng trào tội lỗi. Tôi tự hứa với bản thân sẽ chấm dứt với cô gái kia và ở bên vợ.
Thế nhưng, một mặt tôi không muốn phản bội vợ nữa, một mặt tôi lại không chịu được cảnh như thế này. Tôi thật cang da mat v line không biết phải làm như thế nào bây giờ?

Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016

Ngủ với người yêu của bạn vì uống say quá

Rồi 1 ngày, hai vợ chồng bạn em lên chơi, mang đồ ăn dưới quê lên. Người yêu em rủ thêm bạn thân của anh tới nhậu . Ngày hôm đó ai cũng nhậu say ngà ngà. Trời thì mưa to nên em kêu anh bạn thân của người yêu em ở lại. 3 người đàn ông sẽ ngủ với nhau, còn hai cô gái ngủ với nhau. Đến đêm người yêu em đi làm (vì anh ấy làm ca đêm) thì  chồng của dia chi tam trang toan than uy tin bạn em đổi ý. Anh ấy không chịu ngủ chung với người lạ, nhất định phải ngủ chung với vợ mình. Lúc đó trời khuya quá rồi, mà mưa to quá, em cũng không đành lòng bắt anh bạn thân của người yêu về. Em gọi điện cho người yêu em, thì anh kêu để bạn anh ngủ dưới gác, em ngủ trên gác. Mọi chuyện đã không có gì nếu hôm đó em không khó ngủ.
Đêm hôm ấy, vì không kiểm soát được bản thân mình nên em đã ngủ với bạn thân của người yêu (Ảnh minh họa)
Em trằn trọc miết tới 3h sáng, rồi lại ngủ 1 mình không quen (bình thường cô bạn của em vẫn qua ngủ với em nếu chồng nó không lên, nó ở phòng trọ sát phòng em) rồi em xuống dưới đi vệ sinh. Vô tình *ng trúng anh bạn thân làm anh ấy thức giấc. Anh ấy kêu ngồi nói chuyện và em đồng ý. Được một lúc em thấy trên gác cứ có bóng sáng lập lòe, bản tính em lại tam trang toan than uy tin rất sợ ma.  Anh ấy kêu nằm cạnh anh ấy, em cũng nghĩ bạn của người yêu, chắc bình thường thôi nên em nằm xuống. Nền nhà thì lạnh, anh ấy ôm em vào lòng. Anh nói để anh ôm cho ấm. Ôm em được một lúc anh bắt đầu sờ soạng người em. Em rất sợ hãi nhưng không hiểu lí trí em lúc đó làm sao mà em để yên bàn tay của anh ấy. Rồi chuyện gì tới sẽ tới. Vì có chút men trong người nên anh ấy quan hệ với em  2 tiếng đồng hồ. Em rất hoảng sợ. Em sợ người yêu em biết. Em cũng kêu anh ấy coi như 1 giấc mơ. Chúng em im lặng và chờ tới sáng. Hôm sau anh ấy về rất sớm. Mọi chuyện dường như đã kết thúc nhưng không phải vậy. Giờ em có cảm giác tội lỗi lắm, nhưng em không biết phải làm sao. Em rất hoang mang. Mong chị cho em 1 lời khuyên để thoát khỏi tình trạng này. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em nang nguc chay xe o dau đang cảm thấy có lỗi với người yêu vì trót đi quá giới hạn với một người bạn do say rượu. Em dằn vặt và đau khổ, em lo sợ chuyện này bại lộ và tình yêu cũng vì thế mà mất đi.
Nếu một ngày nào đó, sự việc bại lộ, em hãy xin lỗi và cầu xin sự tha thứ của anh ấy còn chuyện có bỏ qua hay không là quyết định của riêng anh ấy. (Ảnh minh họa)
Có lẽ, điều trước tiên em cần nhìn nhận lại chính là sự dễ dãi của bản thân. Tất nhiên, hôm đó em say rươu, nhưng theo như những gì em nói thì em không hề say tới mức mất kiểm soát. Em vẫn đủ bình tĩnh để nhận định tình hình, để hỏi ý kiến bạn trai về việc cho người bạn kia ngủ lại… Điều đó chứng tỏ em không hề bị mất ý thức do say rượu. Tất cả là do em đã yếu lòng, em đã để cho cái ham muốn nhất thời trỗi dậy mà buông xuôi mọi chuyện và chạy theo cảm xúc ấy.
Sai lầm đã xảy ra rồi, em không thể thay đổi được nhưng cần nhớ để luôn răn mình. Bây giờ, em chỉ còn cách yêu thương, bù đắp và làm tốt trách nhiệm của mình với người yêu mà thôi. Nếu một ngày nào đó, sự việc bại lộ, em hãy xin lỗi và cầu xin sự tha thứ của anh ấy còn chuyện có bỏ qua hay không là quyết định của riêng anh ấy. Khi ấy, nang nguc noi soi o dau uy tin em chỉ còn cách chấp nhận sự thật đó mà thôi bởi vì mỗi chúng ta cần phải chịu trách nhiệm với những việc mình làm. Không còn cách nào khác cả.
Hi vọng rằng may mắn sẽ đến với em để em có cơ hội sửa sai bằng cách yêu thương và bù đắp phau thuat nang nguc chay xe gia bao nhieu cho bạn trai mình. Cũng mong rằng em đủ trưởng thành và bản lĩnh để không bao giờ phạm sai lầm thêm một lần nữa.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
(theo báo phụ nữ)

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

Chồng ngoại tình có "hành động lạ thường"

Khi nghe dư luận xì xào bàn tán, nghe người thân mác lại và thậm chí đọc được những tin nhắn mùi mẫn của Hoan với kẻ thứ ba, tôi vẫn tam trang da sieu toc không tin đó là sự thật. Tôi cố vớt vát bằng suy nghĩ rằng tất cả là do cô ta chứ chồng tôi chỉ là nạn nhân của sự cám dỗ. Chồng tôi chỉ yêu tôi, anh đã hứa không bao giờ phản bội tôi.


Nhưng khi nhận được hình ảnh Hoan và kẻ thứ ba đó đang trong cuộc ân ái mặn tam trang da loai nao tot nồng thì tôi hoàn toàn gục ngã. Tôi không gào thét, lao vào cấu xé Hoan mà chỉ đơ ra đó. Gần như tôi bị tê liệt đến mức không thể phản ứng được gì và cuối cùng phải vào bệnh viện cấp cứu.
Nửa tháng nằm trong bệnh viện, tôi không nói chuyện với ai. Hoan ở bên cạnh chăm sóc tôi, luôn miệng xin tôi tha thứ. Anh bảo đó là đòn trả thù của cô ta khi anh kiên quyết chia tay, cắt đứt mọi liên lạc.
Từ khi xuất viện trở về nhà, tôi gần như coi chồng không tồn tại. Tôi cũng không đả động đến chuyện Hoan ngoại tình. Có lẽ vì thế mà Hoan tưởng rằng tôi đã tha thứ. Quả thật Hoan hối hận và giờ chỉ toàn tâm toàn ý với gia đình, chăm sóc tôi và con rất tận tụy.
Hoan không hiểu rằng tôi rất sợ đả động đến chuyện đó, rất sợ phải nhớ lại những tin nhắn cùng hình ảnh ghê tởm kia trong đầu mình. Chúng tôi vẫn ngủ chung giường nhưng khi Hoan biểu lộ cử chỉ gần gũi thì tôi giật mình phản ứng gay gắt, đạp anh xuống giường và gào lên “Đừng động vào tôi”. Tôi chưa thể tha thứ cho Hoan.
Những ngày sau đó Hoan không dám động vào người tôi nữa. Chúng tôi vẫn sống chung dưới một mái nhà. nâng mũi sửa tướng Ai cũng tin và mừng vì sóng gió trong gia đình tôi đã qua. Nhưng chỉ có tôi và Hoan hiểu rằng mọi chuyện đã không còn như trước nữa. Chúng tôi không hề ổn chút nào.

6 tháng kể từ ngày phát hiện ra chồng ngoại tình, tôi vẫn không cho Hoan gần gũi mình. Dù nhiều lần tôi cố gắng để xóa bỏ khoảng cách ấy nhưng đều thất bại. Hoan dọn qua phòng làm việc ngủ. Điều đó không khiến tôi dễ chịu hơn chút nào, thậm chí tôi vẫn luôn trằn trọc mất ngủ và khóc rất nhiều.
Một lần vào lúc nửa đêm tôi tỉnh dậy đi vào nhà tắm thì bắt gặp cảnh Hoan đang “tự xử” vì không thể kìm hãm được nhu cầu bản năng. Chẳng hiểu sao lúc đó tôi lại ném về phía anh cái nhìn khinh bỉ và đóng sập cửa nhà vệ sinh lại.
Kể từ hôm đó, Hoan có thái độ khác hẳn, không còn chu đáo như trước. Anh bế trễ việc nhà, hay về muộn, có khi quá nửa đêm mới mò về trong tình trạng say khướt. Anh cũng không quan tâm đến tôi nữa. Tôi gọi điện mà anh không bắt máy. Anh cũng không còn chủ động trò chuyện với tôi như trước. Gần như chúng tôi sống như những nâng mũi an toàn cái bóng trong nhà vậy.
Tôi biết một phần lỗi là do tôi khi bắt gặp anh mà lại có phản ứng đó. Có lẽ tôi đã làm tổn nâng mũi uy tín thương đến danh dự của anh, điều đó giống như giọt nước tràn ly trong quan hệ vợ chồng tôi. Tôi tự hỏi liệu tình trạng này kéo dài thì anh có một lần nữa đi ngoại tình hay không? Và nếu một thời gian nữa mà tôi vẫn không thể gần gũi chồng thì tôi phải làm sao đây? Xin hãy cho tôi lời khuyên.